流光冉冉迫崦嵫,常抱秋风宋玉悲。才尽已无枫落句,身存又见雁来时。自怜闭户庞眉叟,初对还家大耳儿。一盏青灯照寒影,不妨细举别来诗。
liú
流
guāng
光
rǎn
冉
rǎn
冉
pò
迫
yān
崦
zī
嵫
,
,
cháng
常
bào
抱
qiū
秋
fēng
风
sòng
宋
yù
玉
bēi
悲
。
。
cái
才
jìn
尽
yǐ
已
wú
无
fēng
枫
luò
落
jù
句
,
,
shēn
身
cún
存
yòu
又
jiàn
见
yàn
雁
lái
来
shí
时
。
。
zì
自
lián
怜
bì
闭
hù
户
páng
庞
méi
眉
sǒu
叟
,
,
chū
初
duì
对
hái
还
jiā
家
dà
大
ěr
耳
ér
儿
。
。
yī
一
zhǎn
盏
qīng
青
dēng
灯
zhào
照
hán
寒
yǐng
影
,
,
bù
不
fáng
妨
xì
细
jǔ
举
bié
别
lái
来
shī
诗
。
。
※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。